Kinh hoàng xe tải và xe đầu kéo đánh võng, 'kèn cựa' nhau trên cao tốc
Thông tin một đội bóng Ả Rập Xê Út hỏi mua chân sút Nguyễn Xuân Son với giá 3 triệu USD (khoảng 70 tỉ đồng) gây xôn xao dư luận. Không chỉ bởi cách CLB Nam Định và Xuân Son từ chối lời mời kếch xù ấy, mà còn nằm ở chỗ đây là lần hiếm hoi một cầu thủ VN (tính cả cầu thủ bản địa và nhập tịch) được đội bóng nước ngoài hỏi mua.Bóng đá VN từng có nhiều trường hợp xuất ngoại, tuy nhiên phần lớn đi theo con đường cho mượn (Xuân Trường, Tuấn Anh, Công Phượng, Văn Hậu), hoặc miễn phí (tức là sang đội bóng mới khi đã hết hợp đồng với đội bóng chủ quản như Quang Hải, Công Phượng). Cầu thủ hiếm hoi được một đội bóng nước ngoài bỏ tiền mua hợp đồng là trường hợp của Văn Lâm. Tháng 1.2019, đại diện Thái Lan bỏ ra 500.000 USD (khoảng 12 tỉ đồng) để mua lại 1 năm hợp đồng của Văn Lâm với CLB Hải Phòng, nhờ vậy chiêu mộ thành công thủ môn sinh năm 1993. Như vậy có thể hiểu mức phí chuyển nhượng của Văn Lâm là 500.000 USD.Chuyện một đội bóng phải trả tiền cho đội khác để sở hữu cầu thủ là chuyện thường tình trên thế giới, ở những nền bóng đá phát triển. Dù vậy, bóng đá VN không vận hành theo cách này. Thông thường một CLB sẽ đợi cầu thủ mà họ muốn sở hữu hết hạn hợp đồng với CLB chủ quản. Sau đó, họ ký hợp đồng theo dạng miễn phí, rồi trả cho cầu thủ một khoản tiền gọi là mức phí hợp đồng (trước đây gọi là tiền lót tay). Mức phí hợp đồng này hoàn toàn không phụ thuộc vào bất cứ cơ sở định giá nào, mà dựa trên ý muốn của đội bóng muốn sở hữu và cá nhân cầu thủ. Bởi vậy, V-League từng chứng kiến những cầu thủ nhận tới chục tỉ đồng lót tay (có thể từ vài trăm nghìn đến cả triệu USD). Đội mua trực tiếp trả tiền cho cầu thủ, còn đội bán không nhận được tiền chuyển nhượng.V-League cũng từng chứng kiến những thương vụ đội mua trả tiền cho đội bán, như CLB Thanh Hóa từng bỏ tiền cho HAGL để chiêu mộ Lê Phạm Thành Long. Song đây là ngoại lệ hiếm hoi. Bóng đá VN không hoạt động theo quy luật mua bán bình thường. Điều đó khiến định giá cầu thủ VN trở nên khó khăn, bởi rất ít CLB thực sự trả tiền cho đối tác để mua cầu thủ.Theo định giá của Transfermarkt, Xuân Son là cầu thủ VN được định giá cao nhất V-League với 700.000 euro (18 tỉ đồng); đứng thứ hai là Nguyễn Filip với 500.000 euro (13 tỉ đồng); thứ ba là Tuấn Hải với 400.000 euro (10,5 tỉ đồng); xếp sau có Việt Anh, Quang Hải và Tiến Linh cùng có giá 350.000 euro (9,1 tỉ đồng).Dù vậy, như đã phân tích ở trên, đây hoàn toàn là định giá trên giấy tờ. Khi chuyển nhượng, VN còn hoạt động theo cách đặc thù và không có hoạt động mua bán thực sự tồn tại giữa hai đội bóng, giá trị cầu thủ sẽ mãi là ảo. Bởi không ai có thể biết cần chi bao nhiêu tiền để thuyết phục CLB Hà Nội bán Tuấn Hải, hay để mua Quang Hải từ CLB Công an Hà Nội. Đây là trở ngại lớn, khiến các đội bóng nước ngoài dè dặt khi tiếp cận cầu thủ VN. Phần lớn chọn cách chờ đợi cầu thủ VN mãn hạn hợp đồng rồi mới đặt vấn đề tuyển mộ, như trường hợp Pau FC chiêu mộ Quang Hải.Tuy nhiên, cái hại lớn hơn nằm ở chỗ: các CLB không thể kiếm tiền nhờ hoạt động chuyển nhượng, trong khi đây là nguồn thu quan trọng với các đội bóng ở những nền bóng đá phát triển. Ví dụ, CLB Hà Nội đào tạo nhiều cầu thủ giỏi, nhưng sẽ thu lại bao nhiêu tiền từ việc bán nhân tài? Đây cũng là nguyên nhân mà phần lớn (nếu không muốn nói là tất cả) các đội VN lâu nay sống nhờ "bầu sữa" doanh nghiệp hoặc ngân sách tỉnh. Còn tiền thu lại từ bản quyền truyền hình, chuyển nhượng… chỉ là muối bỏ biển. Do đó, hầu hết các đội không có tiền để tái đầu tư cho đào tạo trẻ, sân bãi, cơ sở vật chất.Mối quan hệ "xin - cho" một chiều khiến sự tồn tại của bóng đá VN xưa nay chỉ phụ thuộc vào túi tiền và cảm hứng của các ông bầu. Doanh nghiệp buông thì trả về tỉnh, còn tỉnh không nhận thì giải thể. Bao nhiêu đội bóng đã đến rồi đi chớp nhoáng, chỉ vì doanh nghiệp hết tiền hoặc chán bóng đá. Nền bóng đá như vậy có đủ vững để đội tuyển VN tiến xa?Thiếu nữ thướt tha áo dài xuống phố ông đồ ngày giáp tết
Tham gia giải đấu lần này, Mitsubishi Motors Việt Nam sẽ đồng hành cùng đội đua AKA Racing gồm tay lái chính Trần Công Phát, lái phụ Trần Quang Tiến và lái phụ dự bị Nguyễn Tiến Lâm trên chiếc Triton. Ngoài AKA Racing, Việt Nam cũng có một đội đua khác tham gia giải đấu này là Petrolimex KOK Racing Team gồm tay lái chính Nguyễn Thanh Hải và lái phụ Trần Mạnh Hùng.
Bị chê bai dữ dội, U.23 Malaysia quyết ‘lột xác’, đấu trận sinh tử với Việt Nam
Ngày 6.2, thông tin từ Sở GTVT Quảng Trị cho biết, sau thời gian tạm ngừng nhận hồ sơ cấp đổi, cấp lại giấy phép lái xe do lỗi phần mềm, đến nay người dân đã có thể nộp hồ sơ trở lại sau khi lỗi đã được khắc phục.Theo ghi nhận, từ 7 giờ 30 sáng nay (6.2), tại Trung tâm Phục vụ hành chính công tỉnh Quảng Trị, bộ phận tiếp nhận hồ sơ thuộc Sở GTVT đã tiếp nhận hồ sơ cấp đổi, cấp lại bằng lái xe.Ông Trần Trung Thông, Trưởng phòng Quản lý vận tải, phương tiện và người lái, Sở GTVT tỉnh Quảng Trị cho biết, sau khi được sự hướng dẫn, hỗ trợ khắc phục kỹ thuật của Cục Đường bộ Việt Nam, vào chiều 5.2 đã xử lý khắc phục được các lỗi hệ thống phần mềm in giấy phép lái xe."Ban đầu bị lỗi phần mềm, phần mềm được nâng cấp rồi thì bị sang phần in. Cán bộ Cục Đường bộ Việt Nam đã hướng dẫn từ xa để hỗ trợ khắc phục, chiều 5.2 thì khắc phục hoàn toàn nên chúng tôi đã thông báo tiếp nhận hồ sơ trở lại", ông Thông nói.Trước đó Thanh Niên đã thông tin, Sở GTVT tỉnh Quảng Trị xác nhận, từ ngày 3.2 đã tạm dừng tiếp nhận hồ sơ cấp đổi, cấp lại giấy phép lái xe với lý do bị lỗi ở hệ thống phần mềm quản lý.Cụ thể, do lỗi phần mềm quản lý, khi chọn in bằng lái xe có thời hạn thì phần mềm lại in ra bằng lái không có thời hạn và ngược lại. Thêm lỗi khác là khi chọn in 1 bằng lái xe hạng A thì lại in ra cả bằng lái ô tô và không có thời hạn; khi chọn in đổi bằng lái xe C1 thì lại ra kết quả bằng lái xe hạng B. Sau khi phát hiện các lỗi trên, Sở GTVT tỉnh Quảng Trị đã cử cán bộ chuyên trách công nghệ thông tin trực tiếp liên hệ Cục Đường bộ Việt Nam để xử lý.
Ngày 8.1, UBND tỉnh Kon Tum cho biết đã nhận được văn bản của Bộ Xây dựng về việc triển khai thực hiện giám định nguyên nhân sự cố tại công trình thủy điện Đăk Mi 1.Cụ thể, Bộ Xây dựng đề nghị UBND tỉnh Kon Tum chỉ đạo tạm dừng thi công công trình thủy điện Đăk Mi 1, lưu ý những khu vực, hạng mục công trình xây dựng có nguy cơ mất an toàn để có biện pháp phòng ngừa đảm bảo an toàn công trình xây dựng. Đồng thời, UBND tỉnh Kon Tum chỉ đạo tổ chức bảo vệ hiện trường để phục vụ công tác giám định nguyên nhân sự cố. Bộ Xây dựng cũng đề nghị UBND tỉnh Kon Tum thu giữ hồ sơ xây dựng công trình gồm: hồ sơ chuẩn bị đầu tư xây dựng và hợp đồng; hồ sơ khảo sát xây dựng, thiết kế xây dựng công trình; hồ sơ quản lý chất lượng và an toàn trong thi công xây dựng công trình; hồ sơ năng lực các chủ thể tham gia xây dựng, để phục vụ công tác giám định nguyên nhân sự cố… Cùng với đó, UBND tỉnh Kon Tum cử đại diện lãnh đạo cơ quan chuyên môn trực thuộc tham gia Tổ điều tra sự cố tại công trình Thủy điện Đăk Mi 1. Trước đó, như Thanh Niên đã đưa tin, khoảng 3 giờ ngày 31.12.2024, tại công trình thủy điện Đăk Mi 1 xảy ra vụ tai nạn lao động khiến các công nhân: Hà Văn Sơn (29 tuổi), Kha Văn Kháy (26 tuổi), Ngân Văn Long (32 tuổi), Lương Văn Hùng (20 tuổi, cùng ở Nghệ An) và A Tuất (34 tuổi, ở Kon Tum) tử vong.Thủy điện Đăk Mi 1 được khởi công từ năm 2009, có công suất 84 MW, lượng điện trung bình 276 triệu KWh/năm. Nguồn nước sử dụng trên sông Đăk Mi, thuộc hệ thống sông Vu Gia - Thu Bồn. Nhà máy xây dựng tuyến đập dâng kết hợp đập tràn có cửa van trên dòng chính sông Vu Gia, tạo thành hồ chứa có dung tích hơn 28 triệu m3.Dự án có tổng mức đầu tư hơn 3.500 tỉ đồng do Công ty CP Quang Đức Kon Tum làm chủ đầu tư. Nhà máy mới thi công hoàn thành khoảng 85% khối lượng. Điều đáng nói, sự cố xảy ra chỉ 4 ngày sau khi dự án được UBND tỉnh Kon Tum ra quyết định cho thuê đất.
Triều Tiên diễn tập pháo binh có tầm bắn đến Seoul
Phía trước tay lái chồng ly nhựa cao nghệu, chai nước đường, ca hạt trân châu, nước uống, bịch nylon... Một lần, tôi ghé mua đứng lại hơi lâu và nghe câu chuyện của chị.Trước kia chồng chị làm thợ hồ, bị té gãy tay phải bắt 6 con ốc vít, thấy vợ bán đậu hũ cực quá, tay chưa lành hẳn anh đã đi làm trở lại mong chia sẻ bớt phần nào cho vợ. Vì đi làm sớm, cái tay như bị "chênh", xương nhô lên nhói nhức mỗi khi trở trời. Không có tiền để mổ, coi như cam chịu. Sinh con muộn, con gái năm nay học lớp 12, tiền học thêm, học phí ở trường... Mình chị cáng đáng hết.27 năm gánh đậu hũ đi bán khắp nơi, vừa gánh vừa chạy. Mỗi ngày đi về cả chục cây số là bình thường. Qua năm thứ 28, một lần chị đang gánh bị ngã khuỵu, hai cái vai đau khủng khiếp. Đi bệnh viện bác sĩ không cho gánh nữa, bảo rằng, dây thần kinh bị chèn ép, nếu tiếp tục sẽ ảnh hưởng đến vận động.Mấy cô khách quen thấy vậy cho chị tiền mua chiếc xe đạp.Đi từ sớm đến trưa mới về nhà, nghỉ ngơi một chút rồi nhồi bột năng làm trân châu. Mỗi ngày làm 3 ký bột, nhờ có cô em phụ giúp nên đỡ phần nào.Nửa đêm người ta chưa ngủ thì hai chị em thức dậy nấu đậu đến sáng mang đi bán luôn. Lúc này bán chậm, nhiều hôm 2 giờ chiều mới hết. Vừa rồi đám giỗ mẹ mà không có tiền về Quảng Ngãi, ngồi buồn nhớ mẹ không kìm được nước mắt.Tôi không biết an ủi chị thế nào, mỗi lời nói của tôi, không khéo có thể làm chị buồn, tủi phận hơn. Chị hé vai áo cho tôi xem hai cái hõm sâu đều hai bên, dấu vết 27 năm gánh đậu hũ. Nhìn hai dấu sẹo lõm trên vai của chị, tôi chỉ biết thở dài, nó đã kể hết câu chuyện một đời vất vả, lam lũ từ khi bỏ xứ vào Sài Gòn làm ăn.2. Mỗi lần có dịp ra khu ẩm thực đối diện chợ Nguyễn Văn Trỗi, tôi hay ghé ăn chén đậu hũ, nghe chị bán đậu kể chuyện đời.Câu chuyện giữa chúng tôi luôn dông dài.Hồi lấy chồng đến khi có con, chị không có công việc làm ăn ổn định, chỉ đi bó bông điệp bán cúng rằm, mùng một. Một người hàng xóm rủ chị vào Sài Gòn làm ăn.Chị nhớ như in đó là ngày 23 tháng giêng năm chị 26 tuổi, chị hàng xóm dẫn ra chợ Bà Chiểu sắm cho đôi gióng bằng mây, cái rổ đựng lò bằng tre.Trước chị bán ở bờ kè đắt lắm, nhưng rồi đau lưng gánh đi không nổi nên chọn ngồi ở hẻm này đã 26 năm rồi. Khách ăn thời còn sinh viên, ra trường về quê làm việc, lập gia đình. Đến đời con cái họ vào Sài Gòn học cũng đến đây ăn đậu hũ.Hồi còn gánh đi bán dạo đau vai lắm. Đòn gánh vừa chạm vào vai là đau nhói, nhưng một lúc, vai nóng lên cảm giác hết đau. Chiều về, chỗ gánh bị lở ra phải bôi thuốc. Vết thương se mặt lại, êm được buổi tối. Ngày mai gánh thì nó lở tiếp... Vai áo phải may đệm mấy lớp mút mềm bên trong. Bây giờ còn để lại hai cái hõm sâu trên vai, rờ vào thấy lợn cợn như thịt bị nát. Chị bảo tôi lấy tay ấn xem, quả đúng vậy, ở hai chỗ lõm, bên trong đầy các hạt lộm cộm.Có rất nhiều gánh, xe đẩy, xe đạp đậu hũ trên khắp đường phố Sài Gòn. Tôi không biết có bao nhiêu gánh đậu hũ lõm vai đưa con vào đại học, giúp đỡ người ở quê, tích lũy khi về già... Người miền Trung cần cù chịu khó, Sài Gòn là vùng đất rộng mở, hết thế hệ này đến thế hệ khác tìm đến nối tiếp cuộc mưu sinh xa xứ!